Nhắc đến bộ môn trượt băng nghệ thuật, bên cạnh kỹ năng điêu luyện thì trang phục cũng là yếu tố quan trọng giúp vận động viên ghi điểm trong mắt ban giám khảo, người hâm mộ. Tờ Daily Mail nhận định rằng, váy áo là yếu tố sống còn tạo nên độ hấp dẫn cho bài diễn, quyết định việc vận động viên có đạt được điểm tối đa hay không.
Nét đặc biệt của trang phục trượt băng nghệ thuật đến từ nhiều lý do. Một phần vì các vận động viên trượt băng không cần mặc đồng phục giống như phần lớn các môn thể thao mùa đông khác. Thay vào đó, họ ưa chuộng trang phục mang tính nghệ thuật cao và không gò bó. Các thiết kế này thường gồm vải satin, sequin cùng lượng lớn vải nude, xuyên thấu. Chúng tạo nên ảo giác họ đang mặc như không khi biểu diễn.
Bộ váy chứa vải cùng quần tất màu da, co giãn tốt giúp Kaetlyn Osmond xuất hiện ấn tượng trên sân băng, dễ dàng thực hiện những động tác uốn dẻo.
Kể từ lần đầu ra mắt bộ môn trượt băng nghệ thuật vào năm 1920, trang phục trượt băng đã có nhiều sự cải tiến đáng kể. Trang phục dành cho vận động viên nữ chứa nhiều vải màu nude hơn nam giới. Không ít người quyết định đầu tư số tiền lớn để thuê nhà thiết kế riêng, giúp mình đẹp hoàn hảo trên sân băng. Ví dụ như nhà mốt Vera Wang từng thiết kế trang phục cho nhà vô địch Mỹ – Nancy Kerrigan và Evan Lysacek, vận động viên trượt băng người Pháp – Surya Bonaly thường mặc trang phục do Christian Lacroix thiết kế…
Trang phục trượt băng của Nancy Kerrigan là một trong những thiết kế đẹp nhất lịch sử bộ môn nghệ thuật này, do Vera Wang thiết kế, trình diễn tại Thế vận hội mùa đông năm 1994.
Tuy nhiên bộ đồ này của Tonya Harding lại gây nhiều tranh cãi, xếp vào danh sách trang phục trượt băng xấu nhất. Nó vấp phải nhiều chỉ trích gay gắt từ các giám khảo.
Tuy nhiên sau vụ lùm xùm về trang phục biểu diễn của nữ vận động viên Katarina Witt năm 1988, Liên đoàn Trượt băng quốc tế đã chính thức đưa ra những quy định về đồ mặc trên sân băng. Cụ thể, thiết kế mà Witt mặc khá lộ liễu, không có quần bảo hộ đi kèm.
Liên đoàn yêu cầu: “Tại giải vô địch ISU, thế vận hội mùa đông Olympic và các cuộc thi quốc tế, trang phục của các vận động viên trượt băng phải nghiêm túc và phù hợp cho việc thi đấu thể thao. Không được thiết kế lòe loẹt, hở hang hay cường điệu. Tuy nhiên trang phục vẫn cần phản ánh tính chất của nhạc nền biểu diễn.
Bộ trang phục không được để lộ cơ thể một cách phản cảm. Vận động viên nam phải mặc quần dài và không được mặc quần bó. Còn vận động viên nữ phải mặc váy ngắn. Không sử dụng bất cứ loại phụ kiện và đạo cụ nào.”
Vì thế, để đảm bảo quy chuẩn trang phục nhưng vẫn giữ được sự gợi cảm, hấp dẫn, các vận động viên nữ tin tưởng sử dụng vải màu nude. Thông thường, họ sẽ mặc quần tất màu da và diện những bộ váy ngắn được may phần vải nude ở lưng và eo. Điều này đảm bảo toàn bộ cơ thể được che chắn đầy đủ nhưng vẫn đẹp quyến rũ. Vải nude mặc dù che chắn hoàn toàn da thịt nhưng lại đem đến ảo giác về làn da lấp ló sau bộ trang phục.
Chia sẻ trên trang Slate, Brad Griffies – nhà thiết kế trang phục biểu diễn cho nữ vận động viên Mỹ – Gracie Gold tại Thế vận hội mùa đông năm 2014 khẳng định: “Việc dùng vải nude để thiết kế giúp tôi dễ dàng tạo ra các sản phẩm có tinh linh hoạt. Nếu bạn không có ý định dùng trang phục có quai ở phần vai, sẽ ổn hơn nếu dùng vải nude để cố định trang phục chẳng hạn.”
Nhà thiết kế cũng khẳng định thêm rằng việc dùng vải màu da giúp đảm bảo sự khiêm tốn nhưng vẫn giúp trang phục vừa vặn và sexy cho các vận động viên trượt băng. Nhìn chung, vải nude khiến các vận động viên trông như để lộ da thịt nhưng thực chất rất kín đáo, không vi phạm bất cứ qui tắc nào của liên đoàn.