Trong giai đoạn đỉnh điểm, Emelle Lewis, 22 tuổi, đến từ Huddersfield, cân nặng chưa đến 32 ký. Căn bệnh chán ăn đã dằn vặt cơ thể quéo quắt của Emelle, cô thậm chí không chịu ngồi xuống vì muốn đốt cháy nhiều calo hơn nữa.
Cô sinh viên khoa tâm lý học bắt đầu gặp chứng rối loạn ăn uống từ khi mới 15 tuổi. Khi ấy tất cả bạn bè trong nhóm đều đã có bạn trai, chỉ mỗi mình Emelle là không, vì thế cô tự cảm thấy bản thân mình “vừa mập vừa xấu”. Trong nỗ lực thay đổi bản thân, Emelle lao vào luyện tập giảm cân nhưng chẳng nhận thấy kết quả khả quan nào cả. Cô bắt đầu ăn chay, chỉ ăn thực phẩm sạch và thực hiện quá trình kiêng khem gắt gao đến mức tiêu cực. Cân nặng của Emelle cũng đã tuột dốc không phanh kể từ đó.
Một cô gái từng rất xinh xắn và tràn đầy sức sống, sau khi mắc chứng chán ăn tâm thần, Emelle chỉ còn lại là một bộ xương khô héo úa, sức khỏe suy kiệt và đã phải nhập viện 7 lần, suýt không còn giữ được tính mạng.
Với cân nặng như vậy, Emelle chỉ mặc vừa quần áo trẻ em nhưng cô vẫn luôn tự thuyết phục bản thân rằng mình có thể duy trì được cân nặng như vậy và vẫn sống như những người bình thường khác. Emelle từ chối tất cả các phương pháp điều trị và cô nghĩ rằng người bên ngoài chỉ đang cố gắng để hủy hoại cuộc sống của cô mà thôi.
Bước ngoặt của Emelle đến sau khi cô bắt đầu theo dõi các tài khoản phục hồi cơ thể trên Instagram và cảm thấy ngưỡng mộ những cô gái từng vượt qua căn bệnh chán ăn giống như cô. Rồi Emelle bắt đầu nhận ra rằng mình không muốn chết. Mặc dù con đường trước mắt thật đáng sợ và đầy rẫy khó khăn và thử thách, Emelle đã nói với mẹ rằng cô muốn luyện tập tăng cân và khôi phục lại sức khỏe chứ không muốn chết dần chết mòn như hiện tại.
Giờ đây Emelle ăn 6 bữa mỗi ngày với đầy đủ dưỡng chất cân bằng tương đương khoảng 2.800 calo. Cô thường xuyên đến phòng gym tập tạ và đã đạt được cân nặng khoảng 55 ký với một cơ thể đầy đặn, săn chắc và khỏe mạnh.
“Tôi nhớ có lần đang nằm trên giường, tôi bỗng cảm thấy mình như đã chết. Tôi nhận ra là cả quãng đời của mình chưa làm nên chuyện gì cả và tôi không muốn cuộc sống của mình phải kết thúc theo cách này.
Giây phút đó đã làm tôi thay đổi, tôi biết mình phải bắt đầu chiến đấu và để cả thế giới thấy được tôi cô gái như thế nào. Khi quyết định thay đổi, tôi đã rất sợ hãi vì biết một khi tôi đã cam kết thì tôi phải bám lấy nó bằng mọi giá. Một phần rất lớn trong tôi luôn rất băn khoăn rằng liệu tôi có thật sự sẵn sàng, và tôi rất sợ hãi khi nghĩ đến việc lỡ mình thất bại thì sao…”
Quả thật chặng đường để vượt qua căn bệnh chán ăn của Emelle không hề dễ dàng chút nào, giống y hệt những thứ mà cô đã lo lắng và sợ hãi. Tuy nhiên nhờ vào sự giúp đỡ, cổ vũ của gia đình và bạn bè, cùng với sự kiên trì và lòng quyết tâm cao độ, Emelle đã vượt qua được bệnh tật một cách đầy tự hào.
Quá trình phục hồi đã khiến cho Emelle cảm thấy mạnh mẽ hơn, không chỉ về sức khỏe chung của cơ thể mà còn rèn luyện cho cô một tinh thần cứng cỏi.
“Tôi vẫn còn cảm thấy tồi tệ khi nhìn vào cơ thể mình nhưng có thể nói rằng tôi tự hào về những gì mình đã làm và đã đạt được. Phần khó khăn nhất tôi phải vượt qua chính là đi ngược lại tất cả những gì tôi đã tin tưởng trong 6 năm qua, những thứ mà cơ thể tôi đã chấp nhận như một thói quen cố hữu.
Giờ đây tôi có thể nhìn thế giới này bằng một đôi mắt hoàn toàn mới mẻ. Tôi rất biết ơn vì mỗi ngày mình vẫn còn được sống và luôn tích cực trong bất kỳ tình huống nào. Tôi cảm thấy như hiện tại có thể làm được tất cả mọi thứ trên đời”.
Chia sẻ những hình ảnh tươi mới xinh đẹp của mình hiện nay, Emelle hy vọng rằng bản thân cô có thể trở thành một tấm gương, mang lại cảm hứng đối với những cô gái khác đang cần sự giúp đỡ. Emelle tự hào khoe việc luyện tập với tạ đã khiến cho cô thay đổi một cách bất ngờ. Emelle cũng cho biết, cách tốt nhất để chiến thắng căn bệnh biếng ăn là hãy tìm cho mình một đam mê nào đó.
“Hãy tìm lấy một thứ đam mê, một việc gì đó để bạn hướng tới và tập trung tất cả thời gian và năng lượng để đạt được điều đó. Cuộc sống này ngắn lắm và chúng ta chỉ một lần được sống mà thôi, xin đừng phí phạm đời mình dưới sự kiểm soát của căn bệnh chán ăn này. Hãy yêu lấy cơ thể bạn nhé, bởi có một ngày chúng ta sẽ không còn có nó nữa đâu!”