Hai cô gái tuổi teen này đã thực sự thực hiện squat tổng cộng 1.000 lần liền, trong một cuộc thi để xem ai có thể gập cơ mông lâu nhất.
Cuộc thi kết thúc với phần thắng nghiêng về cả hai và họ đồng ý dừng lại sau khi số lần gập của họ đạt ngưỡng bốn chữ số. Tuy nhiên, chỉ khoảng hai ngày sau đấy, cả hai đều trở thành người thua cuộc.
Một trong 2 cô cảm thấy đau nhức dữ dội ở chân và không thể gập được chúng. Khi thấy nước tiểu của mình chuyển sang màu nâu, cô đã nhờ bạn trai đưa đến bệnh viện. Cô gái được chẩn đoán mắc chứng tiêu cơ vân, về cơ bản là hậu quả tệ nhất của những gì đã xảy ra với cơ thể sau khi gắng sức quá đà, theo bác sĩ Bruce Cohen, một nhân viên y tế của FBI trao đổi với truyền thông. “Bất cứ khi nào bạn đi một quãng đường dài hay nâng tạ, cơ bắp của bạn sẽ bị phá vỡ, gửi đi một loại protein mang tên myoglobin qua máu và đến thận của bạn để lọc chúng. Thực tế, nếu bạn đo lượng protein cơ bắp trong máu sau khi chạy được 5 dặm, chắc chắn, nó sẽ cao hơn trước khi bạn bắt đầu”, ông Cohen nói thêm. “Sự khác biệt với tiêu cơ vân là thận của bạn không thể xử lý nổi số lượng sợi cơ chết quá lớn”.
Tang và bạn của cô ấy đã rất may mắn. Thông thường, “thời điểm nước tiểu của bạn chuyển màu nâu, thì đã quá muộn để cứu rồi”, ông Cohen cho biết.
Các cô gái đã được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt ngay sau khi chẩn đoán và được làm các thủ thuật về y tế để giúp lọc protein ra khỏi cơ thể của họ.
Với những người lười vận động, tiêu cơ vân không phải là một lý do cho việc không tập thể dục. Đầu tiên, tình trạng này rất hiếm, ông Cohen cho biết. Nhưng quan trọng hơn, tập luyện như một vận động viên hoặc ít nhất là tập thể dục đều đặn có lẽ là một trong những cách tốt nhất để tránh bị tiêu cơ vân. Đó là bởi, tập luyện giúp bạn điều hòa cơ thể và cho khả năng phản ứng lúc nào bạn đang quá gắng sức. Thêm vào đó, các vận động viên có một chế độ tập luyện rất ổn định, được xây dựng từ từ. Những người ngồi ở bàn làm việc cả tuần và sau đó ra ngoài để tập luyện với chế độ quá nặng vào những ngày nghỉ cuối tuần mới là những người thực sự cần phải cẩn thận, ông Cohen nói.
Có lẽ đó là điều đã xảy ra với hai cô gái trẻ, Cohen nói thêm. Các động tác ngồi xổm vốn không nguy hiểm. Một nghìn lần squat thậm chí có thể vẫn an toàn đối với một người đã được tập luyện để chịu đựng mức độ đó. Nhưng khi cạnh tranh với người khác, bạn có xu hướng bỏ qua giới hạn thể chất của mình, điều đó có thể dẫn đến hậu quả vô cùng nguy hiểm.
Chứng tiêu cơ vân cũng có thể phát triển do chấn thương, say nắng hoặc sử dụng một số loại thuốc nào đó. Nhưng đối với những người trẻ tuổi, quá sức dường như là một nguyên nhân phổ biến. Năm 2018, một cậu bé 17 tuổi phải nhập viện vì tiêu cơ vân trong năm ngày sau một buổi tập tạ kéo dài 90 phút (cậu đã không tập thể dục trong vài năm trước khi xảy ra sự cố, cậu bé nói). Một thiếu niên khác được chẩn đoán mắc bệnh này vào năm 2015 sau khi hoàn thành hai trận bóng đá trong cùng một ngày.
Cuối cùng, cách tốt nhất để tránh tình trạng này rất đơn giản: Đầu tiên, hãy nhận thức được hậu quả tiềm ẩn của việc vận động quá sức, ông Cohen nhấn mạnh. Nhưng quan trọng nhất là “Hãy lắng nghe cơ thể của của chính mình, đừng trở thành 1 kẻ ngu ngốc trước khi mọi thứ quá muộn”, ông nhắc nhở.